Kinh nghiệm sống – Có rất nhiều câu nói về sự trưởng thành, nhưng câu nói mà tôi khắc cốt ghi tâm nhất chính là: “Trưởng thành là học cách nói ra những lời cảm ơn chưa từng có cơ hội và chấp nhận những lời xin lỗi chưa từng được nói ra”.
Hai lời cảm ơn và xin lỗi ấy, vốn là để dành cho hai kiểu người đặc biệt nhất rồi sẽ đi qua cuộc đời bạn.
Kiểu trưởng thành thứ nhất, bởi chính là những vị ân nhân.
Năm đó họ ở bên cạnh, nói ra những lời chí nghĩa vào đúng lúc bản thân bạn suy sụp nhất, khai thông một mớ suy nghĩ tiêu cực ở trong đầu, thậm chí còn khai nhãn cho bạn về một phần mới của cuộc đời.
Khoảnh khắc định mệnh ấy là thứ khiến cuộc đời bạn sau này tự nhiên rẽ nhánh, không còn lầm đường lạc lối giữa nhân tình thế thái hoặc những tranh chấp thị phi nữa.
Họ làm thế mà không cần nhận lại điều gì cả, cũng chẳng phải để một kẻ hậu bối kinh phục mà gọi bằng anh.

Họ, đơn giản là những người cũng đã từng trải qua những năm tháng tuổi trẻ va vấp như thế.
Những người đã từng mang nỗi đau thì trong lòng đâu đó vẫn lấp ló một tia hy vọng mong rằng những người thân thiết với mình về sau sẽ không phải lặp lại vết xe đổ ấy nữa. Chính vì thế mà khi bạn gặp chuyện hết lòng khuyên bảo.
Ngày ấy, giữa muôn trùng những bão lòng, bạn vẫn chưa biết được khoảnh khắc ấy quan trọng đến thế nào.
Nhưng sau này nhìn lại mới hiểu rằng ngày ấy cuộc đời mình đã thực sự được làm lại. Chỉ có điều, vị ân nhân kia, sau này không phải lúc nào cũng có thể gặp được.
Phàm lại là cái thứ tình cảm câu nệ trong lòng đàn ông mà đôi khi nói ra một lời cảm ơn cũng cần phải đúng dịp.
Cũng không phải lúc nào bạn cũng thấy được một kẻ mày râu đi làm chuyện sướt mướt như thế.Chỉ còn lại một lời cảm ơn trong lòng muốn nói mãi mà chưa từng có dịp.
Sau này khi chúng ta trưởng thành cũng trở thành tiền bối của một người nào đó, cũng đặt mình vào trong vị trí như thế, rồi mới hiểu là, thật ra người ấy đã nhận lời cảm ơn đó từ lâu rồi.
Điều ấy được thể hiện trong ánh mắt của bạn, sự thay đổi của bạn, lẫn cả việc sau này cuộc đời bạn thật sự tốt lớn.
Chấp nhận lời xin lỗi dành cho kiểu người thứ 2
Là của những người mà đã từng rất yêu quý bạn, nhưng cũng đã từng gây ra nhiều điều không hề dễ chấp nhận dành cho bạn.
Ngày ấy, mỗi người một ngả, duyên phận phân ly, nhưng không phải duy nhất bạn là người phải mang theo một vết nhói trong lòng.
Nếu một người hận vì không được báo đáp, thì người còn lại, đến lúc không còn bạn ở trong đời nữa, cũng một ngày gặp chuyện gì đó mà hiểu được rằng việc mình làm năm xưa là tồi tệ.
Lúc ấy, có lẽ điện thoại cũng đã bị chặn, mọi mối quan hệ trung gian cũng đều đã bị cắt đứt, có muốn một lần chạm mặt để nói ra, cũng không còn cơ hội nữa.
Còn bạn, người mang tổn thương, thì rồi cũng sẽ phải đi qua một hành trình đã tự chữa lành cho mình. Từ ngưỡng quên đi tất cả quá khứ, để mà không bị dằn vặt.
Cho đến những khoảnh khắc khi một thoáng chốc của năm xưa ùa về, lại hành hạ tâm tưởng trong chốc lát như một cơn ác mộng.
Hành trình ấy giống như một sự thử thách trong tâm lý, để chính một người tự soi vào mà nhìn lại rằng đến khi nào thì mình mới đủ mạnh mẽ để vượt qua nó.
Rồi sẽ có một ngày, sau tất cả cố gắng, bạn trưởng thành thành một con người mới, mạnh mẽ hơn, giản lược hơn, cũng cùng với năm tháng mà trở nên khí chất hơn bởi quá trình đối chọi với vết đau ấy và chiến thắng được hòn đá chèn lên ngực suốt bao nhiêu năm tháng ấy.

Lúc ấy có lẽ bạn cũng đã trưởng thành để hiểu được có lẽ ở phương trời nào, ai đó cũng đã hiểu ra mà muốn xin lỗi rồi.
Lời còn nói hay không cũng không quan trọng, coi như một đoạn duyên phận, đã từng thê thảm, nhưng cũng đã từng cực kỳ hạnh phúc.
Nguồn: Fanpage Manup